Là một trong những người xây nhà trọ cho CNLĐ thuê đầu tiên ở phường Tân Tạo A, bà Phương nhớ lại, ngày trước, mỗi khi triều cường lên, nhà trọ của bà lại ngập nước. Anh chị em CN sau 8-9 tiếng làm việc ở xưởng, về tới nhà là lao vào tát nước, đồ đạc không chú ý kê lên cao, ngập nước, hư hết!
Bà bồi hồi: “Mấy đứa tăng ca về tới nhà đã 9-10 giờ đêm mà không được yên. Mấy đứa tát nước cả đêm, tui đâu ngủ được, lại bật dậy tát cùng. Nghĩ sao mà khổ dữ vầy, nên tui kêu mấy đứa đi kiếm chỗ khác mà thuê! Thế nhưng chẳng đứa nào chịu đi. Tui thương mấy đứa gắn bó với mình nên đánh liều vay tiền nâng nền, xây nhà trọ mới cho anh chị em đỡ khổ”.
Khi biết bà đầu tư tiền tỉ xây nhà trọ, nhiều người “bàn lùi”, bởi “cho CN thuê trọ là thu tiền lẻ trong khi đầu tư xây mới phải bỏ tiền tỉ. Mà người nào đã có tiền tỉ, họ gửi ngân hàng, lấy tiền lãi, nhàn gấp mấy lần xây nhà trọ cho CN thuê”. Trong khi đó, bà Phương làm ngược lại! Để có tiền, bà vay ngân hàng, vay anh chị em trong gia đình, để tiết kiệm tiền xây dựng, bà huy động cả gia đình tham gia lao động, người chở đá, kẻ trộn hồ, hai đứa con của bà đang học phổ thông, ngày đi học, tối về cùng bố mẹ xây nhà trọ.
Bà Phương cười, khuôn mặt hiền từ: “Tôi mua vật liệu xây dựng, thiếu nợ 10 năm, mới vừa trả xong trong năm nay. Cực lắm cô ạ! Mấy đứa em tôi cũng có đất rộng, thấy tui làm nhà trọ cực quá nên chuyển qua xây nhà xưởng cho thuê, khỏe hơn tôi nhiều. Nhưng nói là nói vậy, mình bỏ đi, mấy chục đứa ở với tui bao nhiêu năm qua, giờ ở đâu?”.
Nhà trọ vừa xây xong, tất cả các CN từng thuê trọ ở nhà bà trước đây đều lần lượt rủ nhau về. Bà xúc động: “Ở với nhau nghĩa tình vậy, tui nỡ lòng nào lấy giá phòng cao. Cho nên dù phòng trọ rộng hơn, không còn ngập nước, tui vẫn lấy giá thuê cũ, không tăng đồng nào”.