À phải nói . Đan Lệ hăm bốn, Thủy Linh hăm ba, đều là con nhà giàu, chịu chơi. Linh mắt to, mày rậm, làn da hơi ngâm ngâm, tóc dài buông rủ quá vai, đôi môi khi không cười thì có vẻ hơi phụng phịu, mép trên ánh ria đen. Nhìn thấy là biết dâm rồi. Mặt trái soan, lúc cười thì rất tươi, hồn nhiên. Em là tuýp con gái trông vừa dâm lại vừa như là ngây thơ không bằng, hàng hiếm đây. Em mặc quần jean xanh bó, áo thun xám, khoác một cái áo trắng dài tay, cái loại cụt chỉ dài đến dưới ngực chút xíu mấy cô hay vận tung tăng bây giờ. Đường cong số một em chắc no đầy vì lớp áo thun giữa ngực em xếp nếp gợn sóng.
Đan Lệ thì tóc nhuộm hung đỏ, da trắng hồng. Trái với Thủy Linh, em này trông “điêu” chứ không có ngây thơ gì hết. Mày thanh vương lên, sóng mũi thẳng hướng xuống đôi môi hơi trề làm người ta muốn…hôn một cái. Bờ môi dưới mọng đầy hơn môi trên, khóe miệng đanh khiêu khích. Cái mặt này có nét mô đen. Em mặc áo dây xanh nhạt da trời. Vai trần trắng cận kề, các đường nét dung nhan có tô điểm chút xíu, mí mắt trên, dưới mày cũng phớt ánh xanh sáng nhẹ, hợp với màu áo. Dưới lớp áo, vòng số một của em chắc cũng không thua gì em Thủy Linh ngồi bên kia. Tiến ngồi sau với hai em ngon cơm không khỏi xao xuyến.
Tay Tiến lịch sự vẫn để trên đùi hắn thì Đan Lệ lấy tay em vỗ nhẹ lên tay hắn, chọc: “À anh Tiến, thấy anh ít nói quá vậy, đi chơi vui không anh ?”
Tiến đùa lại: “Vui chứ em, đi chơi thì vui rồi. Nhất là lại được ngồi cạnh hai cô khả ái thế này. À nè, kêu anh là Tí vì tên ở nhà là vậy đó. Hmm…cũng may là tí chứ không ngồi xe này chắc hơi chật, nếu còn thêm một cô nữa không biết sao?”
Mẫn ngồi trước quay lại: “Nếu có con nhỏ kia đi thì mình kiếm xe cá mập đó anh Tí.”
Đan Lệ trợn mắt lên: “Chời, anh vậy mà tí hả ?!”
Chả là Tiến cao thước bảy mấy, nặng bảy mươi mấy kí, to con.
Nói đoạn Đan Lệ kéo dài dọng ra: “Anh Tí…”
Cả đám cười phá lên vui vẻ.